Từ "tại đào" trong tiếng Việt có nguồn gốc từ văn học cổ và thường được sử dụng để chỉ một tình huống mà một người đang trốn tránh, không dám xuất hiện, thường là khi họ bị coi là có tội hoặc đang bị truy cứu. Đây là một cụm từ ít được dùng trong giao tiếp hàng ngày, nhưng vẫn có thể gặp trong các tác phẩm văn học hoặc trong các tình huống trang trọng.